cô không đẹp theo cách mà người ta thường gọi là gái xinh. không có đôi tay thon dài để đeo một chiếc nhẫn cho thật vừa vặn. cô cũng không cao, không nổi bật giữa đám đông, không khiến ai phải ngoái nhìn khi đi qua. cô cũng chẳng đỏm dáng làm duyên, chẳng biết khiến ai rung động bằng những lời nói ngọt ngào. cô cũng không có bảng thành tích để kể, không có những cột mốc lớn lao để khoe cùng ai.
nhưng nếu một ngày, có ai đó hỏi: cô có gì? thì cô sẽ mỉm cười và nói rằng: cô có một trái tim biết yêu chân thành. cô có sự dịu dàng trong ngày u ám. cô có đủ bình yên để trở thành hậu phương vững chắc cho người đàn ông cô thương. cô không làm anh ngỡ ngàng, nhưng cô sẽ làm anh yên lòng.
nhưng có lẽ, không phải bây giờ.
cần thời gian để cô hiểu rõ mình có đang thật lòng. thời gian ấy cũng không phải để cô thay đổi bản thân thành ai khác, mà để cô học cách yêu mà không còn sợ, chờ mà không còn lo, tin mà không còn hoang mang.
trái tim này còn ngổn ngang đôi điều
thêm chút lặng để yêu không còn sợ
thêm chút chờ để biết có là yêu...
0 Comentarios