THỊ TRẤN

cuối mỗi tuần, không đi đâu, mình thường về nhà, dạo quanh thị trấn nhỏ...

nơi mình ở không phải một khu đô thị hay thành phố phồn hoa, nơi mình ở chỉ là một thị trấn nhỏ nằm nép mình bên con đường quốc lộ 51 bình an bao năm nay.

từ ngày ở đây, nhà mình đã chuyển đi 3 bận: từ nhà lá, lên nhà gạch xây, rồi một ngôi nhà khang trang hơn. nhà mình không giàu có đất đai gì, ba mẹ mình cũng chỉ là những người nông dân chân chất giản dị chứ chẳng phải người buôn hay kinh doanh giàu có. thế nhưng điều mình luôn tự hào chính là cả gia đình 6 người ai cũng sống yêu thương, tình cảm chan hoà.

suốt bao năm ở saigon, mình cũng từng có những mộng ước sẽ chọn saigon làm nơi học tập, sinh sống, để làm bước đệm đẩy mình lên vùng núi cao lập nghiệp với những dự định xa xôi. nhưng cũng gần, vì đã có lúc mình từng muốn trốn chạy như thế này.

-

hôm đó mình gặp ba mẹ của anh, các dì của anh,...

suốt 5 năm quen nhau, đã có lúc anh từng đề nghị dẫn mình về nhà, muốn mẹ anh biết em là người như thế nào, hiền lành và xinh xắn ra sao. tính mình vụng về, nên cũng chưa bao giờ dám, dù rằng khi ấy, mình và anh rất yêu thương nhau và luôn nghiêm túc trong mối quan hệ.

rồi đợt dịch năm 2021, chúng mình chia tay. mình cũng không còn nhớ rõ lý do là gì. từ chuyến đi thực tế trước đó, anh chụp hình điếu thuốc đang hút dở ở chân cầu Hoá An. đó là lần đầu mình thấy anh hút thuốc. mình biết trong anh đang có nhiều suy tư gì đó. 

khoảng cách mình và anh ngày dần xa...

-

bạn biết không, trong trái tim mình rất nhiều mảnh vỡ, đổ vỡ. mình vẫn đang cố gắng sống tốt và hoàn thiện hơn mỗi ngày. ít nhất là trong những việc nhỏ nhặt nhất. mình chọn tha thứ cho tất cả những ai đã trao lầm lỗi và gieo lời tàn nhẫn. mình chọn tha thứ cho cả những non dại của mình.

và, mình tin, bất cứ ai cũng xứng đáng có một cuộc sống tốt đẹp hơn.

những dòng viết vụn...

vũng tàu 13.11.2022 | goccuaquyen

0 Comentarios