dạo gần đây mình thích bận áo tay dài, vì cảm giác được chở che, bảo vệ (lạ ha!). con người vốn bất an là thế, luôn hoài nghi về những thứ xung quanh mình.
nếu có ai đó khen ta xinh đẹp, ta lập tức sẽ hoài nghi chỉ là lời nói có cánh. nếu có ai đó bảo thương ta, ta sẽ ngờ vực đó chỉ là lời nói dối. ta cũng không tin vào lời hứa của bất kỳ một ai.
có người sẽ thấy khó chịu với những điều đó từ kiểu người này. nhưng cũng có người dừng lại, dành thêm sự cảm thông bao dung và hiểu rằng họ đã trải qua những gì để phải luôn mang theo sự bất an bên mình.
khi đã hiểu được câu chuyện của một người, mình tin rằng ít ai sẽ buông những lời lẽ vô tình như: có vậy mà cũng nghĩ ngợi, sao nhạy cảm thế, hãy mặc kệ họ đi, sao cứ tiêu cực rồi tự làm khổ mình làm ảnh hưởng cả những người xung quanh,...
muốn làm bạn với một người bất an và nhạy cảm, đòi hỏi rất nhiều nỗ lực. nỗ lực để thấu hiểu, cảm thông, để không phán xét và để biết cách yêu thương họ một cách trọn vẹn.
quyên luôn muốn nhắn nhủ với những ai có chung nét tính cách với mình rằng: chúng ta chẳng bao giờ phải một mình. ở đâu đó trên thế giới này, ở một nơi nào đó có người vẫn đang ngước nhìn lên bầu trời và mong ta được bình an.
một chiếc áo len vừa vặn xinh xắn. cám ơn rất nhiều ạ!
vũng tàu 03.09.2022 | goccuaquyen
0 Comentarios