có anh cùng về
thưa chuyện với mẹ
tụi mình thương nhau.
Chào mọi người, mọi người có khoẻ không, đã chuẩn bị tết đến đâu rồi ạ? Dạo này mình rời phố thị về nhà lâu hơn với kỳ nghỉ dài ngày của dịp tết Nguyên Đán. Mình cũng tất bật phụ mẹ sắm sửa, trang trí nhà cửa đón năm mới sao cho tươm tất nhất nên ít cầm điện thoại và cũng không phản hồi tin nhắn của bạn bè được thường xuyên. Đêm, mình chưa ngủ được nên tranh thủ viết vài dòng vu vơ khép lại năm cũ hen.
Bạn muốn nghe mình kể gì nào?
Mình kể bạn nghe chuyện công việc trước ha. Sau một vài lần chuyển việc, thì JURO là nơi đã cho mình thật nhiều trải nghiệm và kỷ niệm. Mình thừa nhận đã có lắm thử thách cần sự bản lĩnh để có thể tiếp tục đồng hành được ở môi trường đào thải liên tục như này, nhưng đó không phải là điều mình muốn nhắc đến. Điều mình tự hào nhất là đã gặp những người lãnh đạo, người sếp thật sự có tầm và cám ơn họ đã truyền cho mình một thái độ sống tích cực, lạc quan dù ở bất kỳ tình huống nào. Mình ngưỡng mộ cái cách mà họ đẩy các thành viên trong công ty đi lên bằng chính năng lực và thái độ tích cực, đoàn kết mà họ đã truyền đi bằng tất cả tấm lòng và sự nhiệt huyết. Ở JURO mình có cơ hội làm việc cùng sếp H và sếp B, cả hai đều cho mình rất nhiều thứ trong cách vận hành một team nhỏ, cách họ quản lý khoa học và cách họ định hướng. Và mình biết, được làm việc cùng là một sự may mắn và ân huệ mà cuộc đời đã quá đối đãi tốt với mình. Vậy thì mấy chuyện lặt vặt như sự nhạy cảm quá mức đôi khi thấy có bất công, không công bằng,... có đáng là gì. Và mình đang từng ngày hoàn thiện, đẩy team đi lên bằng chính thái độ tích cực và tri thức mà các sếp đã truyền lại cho mình. Mình biết, không một món quà nào quý giá hơn đối với một 'người thầy' bằng việc nhìn những học trò mình trưởng thành hơn từng ngày, rồi lại chỉ dẫn cho những thế hệ sau sau nữa.
Công việc của mình đã có một năm nhiều trải nghiệm như thế. Kỷ niệm thì nhiều, nhưng mình sẽ kể ở một vài blog khác cụ thể hơn hen.
Tiếp theo chắc là mình sẽ kể về tài chính ha. Năm qua, mình vẫn giữ được mức sống đối với bản thân là vừa đủ. Nhưng có một câu mà năm nào mình cũng nhai đi nhai lại: năm nay vẫn thế, vẫn hai bàn tay trắng như thế. (Cười lớn). Thật ra, mình phải cám ơn một người đã luôn ở bên cạnh lắng lo cho mình rất nhiều thứ. Gánh vác cho mình thật nhiều giông bão khốn khó để mình có thể bình an và tự tại. Mình thích kinh doanh lắm, máu kinh doanh nung nấu trong người mình từ rất sớm, nhưng đều dập tắt bởi những yếu tố khách quan, chủ quan. Nhưng mình luôn tin đến một lúc nào đó, thiên thời địa lợi nhân hoà, mình sẽ thoát khỏi vai một cô gái nhân viên văn phòng như bây giờ. (Chắc là khi lấy chồng, tui về làm chủ gia đình á ha).
Mục tiêu trong năm mới sẽ đi được nhiều vùng đất hơn. Một mình cũng được, cùng ai cũng được, miễn là khi đến nơi, mình được thưởng thức cà phê nơi đó với tất cả sự yêu thương và chiêm nghiệm. Mình sẽ chăm chỉ viết blog hơn, thời gian qua mình sống vội trên vài dòng story 24 giờ mà bỏ quên đi góc nhỏ này. Đôi khi nhìn lại thấy trống vắng mà lại không biết vịn vào đâu để đứng dậy.
Mà thôi, mình kể nốt chuyện tình yêu rồi đi ngủ hen. Mắt mình lim dim lem nhem rồi thì phải. Năm qua, chuyện tình yêu mình lận đận như chính cái tâm trạng mình bây giờ vậy. Mình chia tay mối tình đầu, và rồi ...quay lại, rồi cãi nhau bất hoà và lại buông tay. Nhưng mình cứ thắc mắc mãi, sao mối nhân duyên này vẫn chưa đứt. Bức ảnh trên là con đường dẫn về trường học cấp 3 ở quê mình, có núi và một buổi chiều đẹp trời cùng mẹ dạo thị trấn mua hoa, mua sắm bánh trái ngày tết. Mình chợt nghĩ sau này, mình sẽ lấy chồng, rồi sẽ cùng người đó về nhà thưa mẹ, rồi mình sẽ ở đâu, làm gì... Rồi mình nghĩ khi lấy chồng, mình có còn thời gian như năm nào cũng cùng mẹ đi mua sắm đồ tết, đi chọn hoa trang trí ở cổng nhà. Suy nghĩ mình uốn lượn chập chùng như đồi núi như vậy á.
Như mình nói, tình cảm năm qua mình lận đận lắm. Mình hẹn hò với Nâu và cũng không đi đến đâu. Mình biết do mình cả, vì mình cứ mãi vấn vương đến mối tình đầu. Rồi mình đơn phương búa xua khóc lóc, đau lòng, khó chịu các kiểu. Nhưng qua rồi, sau tất cả, mình cũng đã biết điểm dừng và giới hạn cho những thứ tình cảm không nên tồn tại. Bởi vì, ai cũng có giá trị riêng của mình.
Lần cuối, mình mong cho năm mới chuyện tình cảm mình thuận lợi, hạnh phúc. Hết rồi.
Vũng Tàu 29 tết | Goccuaquyen | Tử Du.
0 Comentarios