Quyên yêu màu của những bông cúc thạch thảo...
Vậy là hơn hai tháng mình chuyển qua công việc mới, mỗi ngày Quyên ngồi trên xe buýt hai tiếng đồng hồ cho hai lần đi và về nhưng chưa bao giờ thấy buồn bã. Mỗi ngày đi làm dù ít hay nhiều vẫn đâu đó hiện diện sự cố gắng và niềm đam mê cho nghề viết.
Có một khoảng thời gian mình được làm việc ở một tòa soạn, đó là một nghề cao quý và dẫu đã không làm việc ở đó nhưng cái mùi thơm của giấy mới luôn làm ám ảnh mình, tỏa mùi hương mãi dù có đi đến tận đâu. Và, như một sự trân trọng mình đem cuốn tạp chí đặt một góc chỗ làm việc.
Có những chủ nhật trôi qua, mình ôm chiếc máy tính ra ngoài quán cà phê quen thuộc và bắt đầu từ những dở dang. Nhưng khi vào quán, vị cà phê ở đây làm mình thấy hờn dỗi quá.
Ở chỗ làm việc, hàng xóm của mình là một cô bạn bằng tuổi cũng thích cà phê. Và mình lại có cái cớ để trổ tài cho hai đứa cùng có dịp nếm những ngụm cà phê thơm thật thơm và còn để qua những cơn buồn ngủ tìm đến bất chợt.
Thuduc 01.12.2019
/goccuaquyen
Quyên
0 Comentarios