TRỞ VỀ


Tôi thích những chuyến trở về hơn là đi, ừ thì chỉ là cái này thích hơn cái kia chớ cái nào cũng có cái thú riêng...

Có một ngày mà người ta sẽ nhân danh tuổi trẻ bỏ tất cả để mà đi. - Trích Về Nhà Đi.

Lần đó N nói nếu phải sống một cuộc đời như tôi thì hẳn buồn lắm, rằng phí hoài thanh xuân. Thế rồi N đội nắng lội mưa băng bao quãng đường dài để đến ngưỡng cửa mang cái tên Du Học. Còn nhớ lần gặp nhau cuối cùng trước khi N bay chính là ở quán cà phê gần trường KHTN mà mỗi chiều này tôi vẫn thường đi qua đó và len lén nhìn vô, nhìn và đi vội vì sợ nấn ná ghé vô lại nhớ về mấy chuyện vặt vãnh năm xưa lòng lại dễ buồn.

Hôm đó tôi đem theo bị khoai lang luộc ghé mua bên đường đi. Câu chuyện chia tay có bao giờ vui đâu, mà cái bột khoai lang trong họng thì cứ nghẹn lại trong cổ họng không tài nào nuốt nổi.

Rồi thời gian trôi nhanh cũng đến cái ngày hẹn nhau "đi trên con đường cũ với một cương vị mới". Gần 3 năm sau N trở về, tôi gặp lại N và người bạn trai của cô tại một quán cà phê trên đường Nguyễn Hữu Cảnh. Buổi gặp vội sau giờ tan làm một ngày cuối năm, buổi gặp không có khoai lang, không có nước mắt và cũng không có những tiếng thở dài như ngày xưa.

N vui, tôi cũng vui vì con người đang đứng trước tôi bằng da bằng thịt chứ không phải đằng sau những đoạn tin nhắn, những cuộc gọi cách nhau 5 giờ bay.

Rồi thời gian cũng lấy đi của tôi vài người bạn thuở thời đại học. Lần lượt đi hết khắp các nơi mà tin rằng nơi ấy không có cơ hội để học hỏi, để trưởng thành và phát triển tương lai tốt hơn.

Và cũng có những ngày khác người ta không muốn nhân danh cái gì cả, bỏ tất cả để trở về. -Trích. 
Cá nhân tôi chưa bao giờ phủ nhận những công việc liên quan đến nghề viết, nghề sử dụng con chữ để kiếm sống.
• Đi dạy ở trường học, trung tâm.
• Làm content/ content marketing/ copywriter cho các công ty (hầu như bất kỳ một ngành nghề, lĩnh vực nào kinh doanh muốn người dùng tiếp cận thương hiệu mà không cần chạy quảng cáo hay đi theo xu hướng xây dựng traffic để nhận hợp đồng quảng cáo,... đều cần marketing.
Và content/ copywriter là một ngành viết về nội dung cho các lĩnh vực đó. Nội dung này + bộ phận khác (ví dụ như digital marketing) để tạo ra một bài viết chất lượng và tối ưu seo.
• Làm biên tập cho các trang tạp chí nhỏ hay trang báo như Vietnamnet, tuoitre,... Nhưng đòi hỏi phải cực kỳ năng động và chịu được áp lực cao. Như việc 12 giờ kết thúc sự kiện thì 1h sáng về tới nhà, deadline 7h sáng mai phải gửi bài để duyệt và lên bài trong ngày. Báo mạng đang ngày càng phát triển, các công ty, doanh nghiệp cũng linh hoạt thay đổi để thích nghi lên bài theo từng giây, từng phút.
• ...
Đây là 3 hướng cơ bản nhất, cái nào cũng có cái khó riêng. Tôi cũng chưa bao giờ muốn đánh giá thứ bậc ngành nào cao nhất, ngành nào thấp nhất. Nếu có ai nói viết content sẽ bị mai một con chữ, cách viết, tôi tin họ có lý do riêng của họ, tôi luôn tôn trọng, nhưng chỉ im lặng.

***
Thực tế, tôi cũng chỉ là người đang đi làm thuê và chưa có bản lĩnh để tạo ra cái gì đó khác biệt. Nó thuộc về cái Tôi khác. Nên cũng chưa từng dám nói về mình nhiều hay bằng lòng với sự ổn định. Hay trái với sự ổn định là lông bông. Tuổi trẻ mà, có gì là ổn định đâu! 
***

Hôm nay trở về từ sân bay, trên đường về trời đã vào đêm muộn. Bên đường đoạn CBL có một cô lao công cầm cái chổi, chợt trong đầu chạy lanh quanh mấy dòng suy nghĩ về nghề-cao-quý. Lâu rồi không dám viết gì, hôm nay nhiều tâm tư nên đành cứ nói hết ra một lần cho nhẹ nhàng.

Nhẹ nhành như câu hát của ông già mù bên đường cất tiếng hát trong đêm trên đường PVĐ.
- Bình thường anh không hay cho người ăn xin...
- Vì ông hát bài mà anh thích.

Hết đèn đỏ, chen với dòng người anh tấp vô lề, lấy ví bỏ vào cái giỏ đựng tiền kế bên mấy món hàng như tăm bông của ông già mù. Rồ ga anh tiếp tục hoà vào dòng người đang ngày thưa hơn khi về đêm. Tôi vòng tay ôm anh, đây mới là người con trai tôi yêu!

3h sáng, Saigon 11.09.2019
/goccuaquyen
Quyên.

0 Comentarios