Một đêm tháng sáu cuối cùng, mình vẫn cận kề với những công việc bị deadline dồn từ đầu tuần nên đành thức đến nhiều giờ sáng.
Một đêm cuối cùng tháng sáu, mình đã nghe Khi người lắng nghe của Lê Cát Trọng Lý. Một lần nữa mình bật khóc trong đêm, hẳn những giọt nước mắt ấy rất mặn, vừa mặn vừa chát.
Gác lại công việc mọi thứ, đeo headphone để cảm nhận những câu hát ghé qua rõ hơn. Lòng mình bây giờ đã yên hơn rồi, đã kéo được những lắng lo trong lòng xuống mà cố gắng hoàn thành công việc của từng ngày. Mình có hai đứa em, mình có một người anh trai, mình có ba mẹ và một người thương. Cuộc sống với mình hiện tại chỉ vậy, nên mỗi nỗi vui buồn trăn trở của mọi người lòng mình cũng nhuốm lấy muộn phiền. Đôi khi mình còn nghĩ cứ để những nỗi bất hạnh cuộc sống này một người gánh hết, mình sẵn sàng gánh hết tất cả.
Cuộc sống đã quá khó khăn với loài người, nếu như tình yêu có thể mang đến sự sẻ chia thì mong cuộc đời hãy trao tặng nhau những yêu thương như thế.
Saigon 27.06.2019
Quyên.
0 Comentarios