TRÀ KHÔNG ĐẮNG

[Thấy đất nước mình sao quá đỗi bình dị]

Quê tôi ở Vũng Tàu, mảnh đất khi nghĩ về chỉ thấy nắng và gió biển phả vào da thịt mình. Nơi ấy là cả tuổi thơ tôi. Nơi có những người thân của tôi. Là ánh mắt của ba, là tiếng thở dài của mẹ, là những lắng lo cho hai chữ mưu sinh. Tôi biết! 

Trà Vinh, người ở đây sao bình dị quá đỗi. Tôi tin mọi cuộc gặp gỡ trong cuộc đời này đều có mối nhân duyên của nó. Tôi được gặp người đàn bà ấy để hiểu về câu chuyện của chính mình. Đêm chẳng sao ngủ được, lại muốn được viết gì đó cho khuây khoả lòng mình. 

Sẽ có những chuyện người ta chẳng muốn nhớ đến hay muốn ai đó khuấy động chúng lại. Cứ muốn chúng ở yên đấy, vô hình. Chiều, tôi tự hỏi mình sẽ như thế nào nếu tôi là con của người đàn bà ấy, và cha tôi bỏ đi bơi xa lấy một người đàn bà khác, có hạnh phúc và mái ấm của riêng ông. Và tôi sẽ ra sao nếu tôi là con của người đàn bà kia?

Bạn có bao giờ tự hỏi mình sáng nay ba mẹ mình đã ăn gì? Là gói mì ăn vội từ ngày này qua ngày khác. Nhà tôi có quán tạp hoá nho nhỏ nhưng cứ thấy ba chọn mì hảo hảo để ăn. Mình hỏi sao nhiều người thích ăn mì hảo hảo, mì lẩu thái hay ômachi chẳng phải là nhiều gia vị ngon hơn sao. Nhưng tôi biết, ba luôn tiện từng đồng như thế. Để nuôi tôi đến ngày hôm nay. Tôi luôn thương ba. Đúng rồi, là tôi nói dối. Nhưng sao đêm nay, không phải đêm đầu tiên xa nhà, tôi muốn khóc và nhớ gia đình kinh khủng. 

Năm lớp 9, mẹ mua cho tôi sấp vải quần màu xanh dương và vải mỏng mềm. Tôi thích vải quần phải xanh đen và dày cứng. Tôi đã cứng đầu để có được điều mình muốn. Những gì tôi muốn nói lúc này là câu xin lỗi. Con xin lỗi mẹ! Hẳn con đã làm mẹ buồn. 

Tôi chưa bao giờ mong mình có thể ra trường như bây giờ. Tôi muốn được đi làm, muốn được đỡ đần cho ba mẹ. Nhưng những gì tôi có thể chỉ là những bước đi chậm chạp. Nhưng bạn biết không, tôi tin vào bản thân mình lắm. Tôi chỉ cần một điểm tựa, để tôi có động lực, tôi có thể làm được. 

Trà Vinh hay bất cứ đâu trên đất hình chữ S này, tôi tin luôn có những con người bình dị. Như ba tôi, như mẹ tôi, như người đàn bà ấy. 



Vườn hoa nhà cô Nhị

Trà Vinh 05.04.2018
[Quyên]

0 Comentarios