HOA NỞ VỀ ĐÊM


Từ khi nào tôi lại nghiện đêm, nghiện đến nỗi đi ngủ cũng cảm thấy đó là điều lãng phí nhất cuộc đời. Bạn đã bao giờ lên google và tìm xem những loài hoa nở về đêm chưa? Tôi đã từng thức thâu đêm chỉ để như vậy đấy...chẳng để làm gì cả. Ngồi vẩn vơ thế mà trôi mất một đêm. Mẹ tôi bảo con gái thức khuya sẽ nhanh già và trở thành bà cô. Tôi chẳng biết nữa!

Hoa ly Casablanca chụp vào dịp đầu năm mới 2015

Giờ ngồi nghe bài Hoa nở về đêm có mấy câu: "Vì còn tìm nhau lối về ngõ hẹp còn chờ in dấu chân anh. Niềm thương mến đó bây giờ và nghìn đời, dù gió đùa dạt dào còn đẹp như khi quen nhau..." Tôi nhớ nhân vật tên Tiên trong một câu truyện mà tôi viết hồi học 12. Nghĩ thật lạ, nói sẽ kể lại tất cả những lần tôi đi lạc đường từ trước đến giờ. Từ hồi tiểu học, tôi đã có lần đi lạc nhớ đời, bây giờ cũng chẳng khác gì, cũng tại tôi rất tệ khi xác định phương hướng mấy ngã rẽ chỗ vòng xoay. Ấy vậy mà rất thích đi, đi những con đường chưa từng đi, đi để lạc. Ấy vậy mà khi ngồi gõ lại nghĩ và kể về một câu chuyện tình buồn của một chàng trai và một cô gái tên Tiên lạc nhau giữa Sài Gòn. Tôi thích gọi nó là truyện "Lạc đường" mặc dù nó chẳng phải là cái ban đầu tôi muốn viết.

Viết vẩn vơ vơ vẩn thoi. Hôm nay Quyên viết về tình yêu đó hehe.

VT 05.01.2017
[Quyên]

0 Comentarios