Bạn đã từng nghe mưa đêm mà từng giọt rơi như chạm vào tim mình chưa? Là tôi lúc này đấy. Có những đêm đã say trong giấc ngủ mà cơn mưa đêm khiến tôi bật dậy, như một người mộng du bật máy tính rồi viết lan man.
...
...
Ngoài kia tiếng mưa vẫn đang rỉ rả, vỗ đều đều vào mái hiên làm cho đêm vốn quạnh quẽ lại càng trơ nên trơ trọi hơn. Mà có lạ gì đâu những cơn mưa đêm bất chợt của Sài Gòn. Nó đến và đi chóng vánh như cuộc đời mỗi người thôi.
Đôi khi tôi sợ trở thành một kẻ sống mơ mộng và không thực tế. Nhưng tôi cứ để tâm hồn mình bay lãng đãng vì tôi biết rồi cuộc sống sẽ bài mòn chút nồng nàn cuối cùng còn sót lại trong tôi. Tôi ném vào đây chút nỗi niềm tuổi trẻ, là góc trời - một góc trời đủ bình yên để nương náu.
Thủ Đức, 14.01.17
[Quyên]
0 Comentarios