CÓ NHỮNG NGÀY

"Tôi không hiểu 
Khi ngoài kia gió bão
Những hàng cây cũng ngã rạp cả rồi
Khi sinh mệnh dễ tàn như bóng nến
Sao con người vẫn bền bỉ ghét nhau?"

Thôi, đừng ghen ghét nhau làm chi cho mệt. Yêu thương và cố gắng cho nhiều vào. Như vậy sẽ nhẹ nhàng hơn. Thật!
Cũng lâu lắm rồi từ cái ngày chuyển qua đi xe buýt là không được ghé Bò sữa Long Thành nữa. 

Có những ngày chỉ mong ước được trở về nhà quấn chăn và ngủ một giấc thật say. Đó hẳn là những ngày bình yên, chẳng cần phải nghĩ phải bon chen gì cả, chỉ cần thở chậm rãi và cảm nhận mình thật giàu có.
Hừm, ngày không dài hơn cái sải tay mà sao ôm hoài chẳng hết...

TĐ 10.01.17
[Quyên]

0 Comentarios