CHUÔNG GIÓ

Tối, ngồi ngoài hiên, nghe hơi thở gió rất gần. Chợt nhớ cái cảm giác mỗi tối ngồi một mình bên phòng trọ anh Hai, bốn bức tường câm lặng, xoay người ra cửa sổ. Ngoài kia là những âm thanh mỏng manh, thoảng từng tiếng tinh tang của những chiếc chuông gió xô vào phòng. Những lúc như thế tôi lại cảm thấy mình như vừa mất một cái gì đó không giải thích được, một tâm trạng rất lộn xộn, ngổn ngang...
Đâu sẽ là nơi dừng chân cuối cùng vậy?

Chuông gió ở phòng anh Hai

VT 28.12.16
[Quyen]

0 Comentarios