\
"rồi từ đó hoàng hôn miên man xuống
ta đợi chờ một đôi cánh chim qua...
mình thích hoàng hôn và thường cố gắng lưu giữ từng khoảnh khắc ấy trong chiếc điện thoại cũ rích. dù dung lượng đã đầy, nhưng vẫn luôn có chỗ cho bầu trời.
với mình, hoàng hôn ở đâu cũng đẹp. một đỉnh núi cao sương giăng, một vùng biển xa lấp lánh sóng bạc, một bìa rừng lặng lẽ hay con đường đông đúc lúc tan tầm. mỗi nơi đều có một dáng vẻ rất riêng.
nhưng có lẽ, nơi bình yên nhất với mình vẫn là cánh đồng quê hương. những chiều ngồi ngắm mặt trời từ từ rút về sau dãy núi, để lại vệt sáng cuối trải dài, vương lên những sợi dây điện, lên ngọn cây, lên tóc mình.
anh chưa từng tới đó.
ngày nào đó, mình muốn dẫn anh đến ngắm hoàng hôn nơi ấy. cùng nhau ngồi trên triền cỏ nhìn ra cánh đồng lúa, nghe gió thổi qua tai và ánh sáng trút dần khỏi tầm mắt.
có lẽ anh sẽ không hiểu vì sao mình lại yêu hoàng hôn đến vậy. nhưng không sao đâu ...mình chỉ cần anh ở bên. vì có anh rồi, mọi khoảnh khắc đều trở nên đặc biệt.
0 Comentarios