không có ồn ào, không cãi vã, không một lời giận hờn, cũng chẳng có đoạn kết dang dở nào được nói ra. chỉ là một ngày, rất lặng lẽ, họ biến mất khỏi cuộc sống của em.
đã có lúc em tự hỏi, có phải do em, hay vì họ chưa từng có ý định ở lại từ đầu. em đã cố gắng đi tìm câu trả lời trong những ngày dài sau đó. nhưng rồi một ngày, khi biết họ đã có lựa chọn riêng, em thôi không đi tìm nữa. và em dừng lại.
em luôn ám ảnh một điều rằng ...sẽ không ai ở lại cùng em đến cuối cùng. cũng có thể, trong một ngày nào đó khi nhớ lại, em chỉ là một khoảnh khắc thoáng qua trong những ngày bận rộn của anh.
và cũng có thể một ngày nào đó, khi em lật lại ký ức, anh sẽ là một người từng đi qua em ...một làn gió ấm giữa những ngày mùa đông, một người thắp lên những vì sao trong bầu trời từng tối tăm trong em.
chúng mình đã có một tình bạn thật đẹp, trong lành, tinh khôi. và nếu điều ấy đã đủ để vượt qua những khoảng cách vô hình, những điều khó gọi tên ...thì em biết, em đã may mắn như thế nào.
lần đầu tiên, em chỉ muốn học cách yêu thương một người, bằng tất cả sự dịu dàng mà em có. và dù thế nào, em cũng biết ơn... vì đã từng có một tình cảm khiến em muốn trở thành phiên bản tử tế hơn của chính mình.
sau này, khi em có một mái ấm nhỏ, có thể anh sẽ trở thành hình mẫu để em biết mình nên chọn ai đó thế nào - một người như anh...
0 Comentarios