lặp lại

mối duyên giữa anh và team văn phòng tại vietnam là hành trình của niềm tin, là những tháng ngày âm thầm đồng hành mà chẳng cần ràng buộc nào ngoài sự tin tưởng.

rồi một ngày, một nhân viên nọ ...muốn mua lại công ty. trẻ tuổi, tự tin, kèm một đề nghị đầy ngạo mạn: “muốn sa thải toàn bộ team vietnam.” một câu nói lạnh lùng, tưởng như vô thưởng vô phạt, nhưng ẩn sau là điều gì khiến anh ta bất an. anh ta cho rằng người vietnam không đủ giỏi? anh ta cho rằng chỉ có người mỹ, hay tệ hơn, chỉ có "người như anh ta" mới xứng đáng vận hành một doanh nghiệp? hay anh ta đang tìm cách thay thế "họ" bằng những lựa chọn mà anh ta cảm thấy dễ dàng kiểm soát hơn, như AI hay các mô hình vô cảm khác.

trong thế giới kinh doanh, người ta hay nói về lợi nhuận, về chiến lược, về những điều đầy toan tính. nhưng phía sau những con số và bản hợp đồng ấy ...là con người. là những đôi tay cần mẫn. là sự trung thành không lời. là lòng tin được xây bằng năm tháng.

tôi từng nghĩ, sự tử tế là điều hiển nhiên. cho đến khi thấy nó bị mặc cả, bị cân đo bằng quyền lực và cái tôi, chỉ vì ai đó nghĩ mình "có quyền". người ta có thể giỏi, có thể trẻ, có thể có rất nhiều tiền, nhưng nếu thiếu sự tôn trọng dành cho những người cùng mình gánh vác, thì tất cả những điều ấy trở nên rỗng tuếch.

tôi không đứng trong cuộc, tôi chỉ nghe câu chuyện anh chia sẻ. nhưng với tôi, lòng trân quý dành cho một tập thể dù ở nơi nào trên bản đồ là điều không bao giờ nên xem nhẹ.

vì giá trị thật, luôn đến từ con người.

tôi tự hào vì anh vẫn giữ vững lập trường của mình. anh đã xây dựng công việc của mình bằng trái tim, bằng sự chính trực, và bằng sự quan tâm thực sự đến con người trong suốt hơn 20 năm qua. cái "già cỗi" mà anh chàng nhân viên ấy nói, thực ra chính là sự điềm tĩnh, sự tử tế, là muôn vàng tầng lớp của sự khôn ngoan và mưu trí mà anh ta chưa bao giờ có được.

anh chàng ấy, dù ồn ào đến mấy, cũng chỉ là một hạt sạn nhỏ thôi. nếu có bản lĩnh, hãy bắt đầu một hành trình của riêng mình 😉


0 Comentarios