1. đêm mưa ...tự dưng nhớ vài câu chuyện quyên từng gặp cách đây nhiều năm trong những đêm mưa saigon nhè nhẹ.
11h đêm, đường xe tấp nập vội vội vã vã trở về cho kịp ngày khi cơn mưa đêm bất chợt kéo đến. có hai con người mắc mưa ngồi đó, chàng trai lấy chiếc áo khoác choàng lên vai cô gái và đứng phía trước quay người lại chắn nước mưa rơi từ mái hiên. lúc ấy tôi ngồi ở phía đường bên này mà tự dưng lòng cũng ấm áp và thấy tình yêu thật mộng mơ, lãng mạn.
cửa hàng đóng cửa, tôi bắt gặp người đàn ông vội vã chạy đến hôn lên trán người vợ, bó hoa và chiếc bánh kem mừng sinh nhật vẫn còn chỉn chu sau đoạn đường dài. qua khung cửa kính không màu, tôi nhìn thấy rõ khoảnh khắc hạnh phúc bên những điều giản đơn. và trong giây phút đó tôi đã thầm chúc phúc cho họ được mãi ấm êm.
đêm, tôi vẫn thường loay hoay chạy xe quanh những con đường ngược xuôi sài gòn. chẳng biết sẽ làm gì, sẽ đi đâu, mà cứ thế vô định xa xôi. mà hình như cũng rất lâu rồi, tôi không ngồi sau xe một ai đó thủ thỉ những điều thường nhật...
2. trên chuyến xe "nối dài thanh xuân", tôi gặp hai ông bà cùng nhau mua vé xe buýt 611, tuyến xe chậm rẻ tiền có thể đi từ vũng tàu lên sài gòn. tuyến xe buýt với tôi là dành cho những người có thời gian để khám phá những điều thú vị ngoài ô cửa sổ một cách chậm rãi và trọn vẹn, thay vì chọn xe khách 'siêu tốc' toàn thắng, hoa mai.
khi đó, tôi vẫn còn là cô sinh viên đi trên chuyến xe 'nối dài thanh xuân' của những năm đại học. tôi cũng từng tự hỏi hai ông bà tại sao lại đi tuyến xe buýt chậm này, và luôn là chuyến 611 cuối cùng của ngày chủ nhật vào mỗi tuần.
rồi có một lần, hai ông bà như nhận ra tôi - cô bé vẫn đi chung chuyến xe cuối cùng vào mỗi tuần đến ngã tư vũng tàu.
- cháu lại đây ngồi với ông bà, đứng mỏi chân, đường còn xa lắm.
- con cám ơn ông, con đứng được rồi, ông bà cứ ngồi cho thoải mái.
- ngồi đi con, còn rộng lắm.
- ông bà đi đâu, tuần nào con cũng gặp hai ông bà trên tuyến xe này.
- ông bà lên sài gòn thăm con trai. ông bà thích đi xe buýt này từ cái hồi nó còn là xe buýt 11. rẻ cũng một phần, mà xe khách bà không chịu được mùi nên bị say. tuổi trẻ ông bà bận nhiều, ít có thời gian để đồng hành. giờ cả hai đã già, rảnh lên thăm con cháu. ngồi xe chậm, từ từ đi qua mấy cánh đồng, rồi cũng tới sài gòn.
--------
mãi đến bây giờ khi nhắc lại câu chuyện cũ, tôi vẫn tự hỏi: ai sẽ là người cùng tôi đi đến cuối. và liệu rằng, tôi và người, sau này ...có thể ...cùng nhau?!
share lại những bức ảnh chụp trên xe buýt 611 từ 2018
saigon 30.05.2022 | goccuaquyen | tử du
0 Comentarios