Bức ảnh này mình chụp tại một con hẻm nhỏ không tên ở Saigon. Khu này ở trong lòng thành phố nhưng cảm giác vừa bước ra đến vùng ven Saigon - chẳng hoa lệ chẳng cao sang - nhưng ấm áp và bình yên. Mình đã đến đây trong sự tình cờ của buổi tối rong ruổi, cũng không chụp gì nhiều, mình chỉ đi và nhìn ngắm những gì hiện hữu của một mùa noel rất gần về trên thành phố nơi mà mình đang sống.
Trong buổi tối lang thang, mình có đi qua Nhà thờ Đồng Tiến - nơi này mình chưa đặt chân đến nhưng đã có ít nhiều kỷ niệm qua những bức ảnh mà mình đã may mắn nhận được từ T. Khi chúng ta mong đợi những ánh đèn rực rỡ, những hang đá có trang trí quả thông nâu ấm áp ở nhà thờ - khi thực tế chỉ là một màu tối sầm của nhà thờ đang đóng cửa. Mình không rõ nhà thờ đã cúp điện hay ...một vấn đề gì đấy. Chỉ là lúc đi ngang qua, trong đầu chỉ thoáng chạy những con chữ: Đóng cửa/ kết thúc/ quạnh vắng/ cô đơn/ quá khứ/... và những từ ngữ tương tự vậy.
Trong một ngày mùa đông, nếu không phải vì anh cho mình sự bình yên, chắc đôi bàn tay này đã không thắm lại. Và điều ngược lại sẽ đúng. Phải không?
0 Comentarios