THỜI HẠN

 Để thoát ra khỏi tâm tư, nếu không đi đâu đó ra ngoài mình sẽ chọn cách viết. Là kiểu người hướng nội, mạng xã hội dường như không phải là mảnh đất để mình có thể giãi bày tâm tư (bởi có quá nhiều thứ trong một ngày đã xảy ra, mình không thể nào tiếp tục phơi bày ra những niềm vui nỗi buồn - mình nghĩ thế). 

Thế nên bốn năm trước, trong một đêm nhiều trăn trở mình đã xây cho mình cái góc nhỏ này. Từ thanh memu, màu giao diện, bố cục trang chủ,... tất cả mình đều tự tìm hiểu và cài đặt theo giao diện có sẵn của blogspot. Mình không chọn wordpress vì lúc đó mình nghĩ ...thật phức tạp để dùng wordpress, nhưng thật! giờ chắc chẳng ai còn sử dụng blog như mình (cười lớn). 

Mười một giờ đêm qua, mình chợt phát hiện ra domain Goccuaquyen.com đã hết thời hạn. Gia hạn - lúc đó mình đã nghĩ dĩ nhiên sẽ gia hạn thêm như mọi lần. Nó lại khác với tình cảm của con người chúng ta quá nhỉ. Thời hạn của tình yêu, chúng có thời hạn là bao lâu, khi hết hạn có gia hạn được như cái domain kia không,... Mình cười nhạt nhòa rồi chìm vào giấc ngủ.

"Em hãy cứ làm mọi thứ để bảo vệ bình yên của mình, anh ở sau bảo hộ những giấc mơ kia".

/goccuaquyen

0 Comentarios