RÕ RÀNG

Hồi nhỏ tôi thích xếp quần áo theo màu sắc, thích đặt những chiếc lọ từ cao đến thấp, thích nhìn những chiếc kim đồng hồ tích tắc từng nhịp thật dứt khoát. Đi trên đường tôi thích dẫm bàn chân trên những ô gạch ngay ngắn gọn trong bàn chân mình. Kỳ thực tôi chẳng phải là người quá kỹ tính hay mắc chứng OCD, chỉ là tôi thích những gì rõ ràng. Tôi không thích một mối quan hệ mập mờ, tôi không thích trò chuyện với những người không thân. Với tôi hoặc là tất cả hoặc là không, chứ không lửng lơ không lưng chừng.

Lớn lên rồi tôi mới nhận ra thế giới này phức tạp hơn nhiều, chẳng phải là gam màu đơn sắc không chút lẫn tạp như tôi thường nghĩ. Sau tất cả không phải là để tôi bất mãn phát hiện ra thế giới là những gam màu đa sắc, mà là để tôi biết học cách chấp nhận thích nghi, rồi sau đó chiến đấu và bảo vệ cho những gì mình tôn thờ. Và thế giới này chẳng xấu xa hay lòng người dễ đổi thay, đó là do cách lựa chọn của mỗi người mà thôi.

Saigon 10.09.2020
/goccuaquyen
tử du.

0 Comentarios