Saigon những ngày trở lại, thành phố ủ ê trong cơn mưa bất chợt làm lấm lem mặt người. Men theo con đường Lý Chính Thắng rẽ qua Nam Kỳ Khởi Nghĩa, em vẫn đứng đợi tuyến xe buýt 04 cuối ngày. Thường sẽ chọn một chiếc ghế ở hàng cuối cùng, một giai điệu nhạc cũ trong chiếc tai nghe tự do thả trôi ánh nhìn qua ô cửa. Chỉ có vậy mà làm em thích thú...
Lúc xuống trạm em tìm đường khác về, chỉ thấy càng đi càng xa. Hồi cấp 3 em rất dở môn toán hình học không gian, trước giờ em vẫn luôn bị lạc đường. Lúc về được đến trọ, em chẳng buồn chẳng vui, chỉ thấy là mình ngớ ngẩn vô cùng với đôi chân đã bị phồng rộp.
Bức ảnh này chụp ở Feel làng đại học cách đây vài tháng. Những con đường ở làng thì không giống ở trong thành phố, dĩ nhiên thì ở đâu cũng có những vẻ đẹp của riêng nó.
Saigon 28.09.2020
/goccuaquyen
tử du.
0 Comentarios