ngồi vào vị trí ấy là một cô gái ít nói, vẫn giấu mình vào trong những im lặng, thỉnh thoảng cần nói cô sẽ lên tiếng trả lời. tháng trước cô nạp đơn xin nghỉ việc, tôi đoán được trước, cũng có vài người tỏ ra khá bất ngờ trước quyết định đó của cô.
tròn năm tháng, đủ để cô hiểu công việc ở đây như thế nào. những người không hiểu sẽ bắt đầu những lý do, cô chỉ cười buồn bã rồi lắc đầu: dự định thì ở trong ý nghĩ, đơn cô đã in ra giấy thì không còn là dự định mà đã trở thành quyết định, quyết định đã suy nghĩ kỹ sẽ không thay đổi.
cô nhớ người sếp cũ của cô đã đùa cợt trước lá đơn của một nhân viên của mình rằng "cậu ấy nạp đơn xin nghỉ anh cả 5 lần rồi mà, giận anh nên nộp đơn đấy". từ lúc đó, trong đầu cô đã nói rằng: đừng bao giờ để đồng tiền đánh cược lòng tin của người khác và chí ít là không đùa giỡn lòng tự trọng của chính bản thân mình.
mọi người vẫn tò mò môi trường tiếp theo cô chọn cho chặng đường sự nghiệp của mình là gì. trong lần này, cô không chọn môi trường, cũng không đặt nặng vấn đề sẽ làm ở lĩnh vực nào, cô chỉ có một gạch đầu dòng duy nhất: chọn sếp.
có một câu nói của P.Đ.Đ như thế này: "đừng cậy mình có tiền muốn thuê ai thì thuê, nhân viên dưới mình làm việc vì tiền là một chuyện, họ muốn làm việc còn vì nể sếp giỏi, có thể học tập, đó là giá trị vô hình". công ty tìm ứng viên, còn ứng viên thì tìm môi trường. và tiền lương là cái có thể thu hút người tài, nhưng sếp tồi thì không thể giữ họ được.
bằng cách nào đó, tuổi trẻ đừng an phận, trèo lên cây này không có trái thì trèo lên cây khác. mỗi chặng hành trình rong ruổi là mỗi lần khó khăn, hãy cân nhắc thật kỹ trước khi có trèo xuống và trèo lên hay không. cái người ta gọi là tuổi trẻ ngỡ như dài mà lại ngắn, đừng ngại đánh mình ra khỏi vị trí an toàn. hãy tiếp tục nếm trải những thử thách mới của cuộc sống, và thành công nhất định sẽ đến với những người dám lựa chọn - một cách xứng đáng nhất.
.
.
.
cô vẫn giấu mình đằng sau những im lặng. và biết đâu một ngày
một lá đơn xin nghỉ việc...
saigon 14.08.2020
/goccuaquyen
tử du.
0 Comentarios