NIỆM KHÚC CUỐI



lâu rồi em chẳng viết thư tay gửi cho anh, kể từ ngày mình không còn nói với nhau nhiều nữa. và khi những khoảng lặng đủ dài, em biết điều gì là quan trọng nhất. anh biết không, em từng nghĩ về tình yêu giống như một sự hy sinh. một người sẵn lòng ở bên cạnh nhưng từ phía sau để em tiến về phía trước bằng tất cả sự thăng hoa. có một người đồng hành bên đời giống như được ưu ái trao tặng một món quà. 

sau tất cả những giấc mộng rong ruổi đường dài, những giọt nước mắt trên hai gò má lăn dài nóng hổi. ngày hôm nay khi em đã mệt, nhìn lại phía sau vẫn là anh ở đấy. em yêu anh, Th. ! 

"tình ơi, dù sao đi nữa xin vẫn yêu em...
dù mưa tôi xin đưa em đến cuối cuộc đời. dù cho mây hay bão tố có kéo qua đây. dù có gió có gió lạnh đầy, có tuyết bùn lầy, có lá buồn gầy. dù sao, dù sao đi nữa tôi vẫn yêu em. dựa vào vai nhau cho nhau yên vui ấm áp cuộc đời. tìm môi nhau, cho nhau rã nát, rã nát tim đau. vừa đôi tay, ước muốn tù đầy. tóc rối bạc màu, vết dấu tình sầu
nhìn em, nhìn em giây phút muốn nói yêu em. xin cho tôi, tôi như cơn ngủ. ru em, đưa em một lần. ru em vào mộng, đưa em vào đời một thời yêu đương. cho tôi xin em như gối mộng, cho tôi ôm em vào lòng. xin cho một lần, cho đêm mặn nồng, yêu thương vợ chồng.
dù mai đây ai đưa em đi đến cuối cuộc đời. dù cho em, em đang tâm xé, xé nát tim tôi. dù có ước, có ước ngàn lời, có trách một đời. cũng đã muộn rồi. tình ơi dù sao đi nữa xin vẫn yêu em.
Niệm khúc cuối | Ngô Thụy Miên.

mấy nhánh hồng đem từ Thủ Đức về, là hoa hồng đỏ nhưng cái đỏ này không còn tượng trưng cho sự nồng cháy rạo rực thuở bốn năm trước khi vừa mới yêu nhau. anh biết ngọn lửa lòng không, thật hay vì chúng vẫn cứ âm ỉ cháy. có lúc bùng lên mạnh mẽ, có lúc tưởng chừng như đã lụi thành tàn tro. nhưng sau tất cả những xôn xao, âm ỉ là tính từ duy nhất em gọi tên cho ngọn lửa lòng của mình.

Saigon 01.08.2020
/goccuaquyen
Yên Hoa.

0 Comentarios