NHÁ NHEM

vào một ngày trời nhá nhem. cô mở cửa căn trọ, không có ai, điện thoại hết pin, cúp điện. cô bật khóc, vậy thôi!

đúng đấy em ơi!

khóc đi cho thỏa nỗi hờn, nhưng đừng nuôi dưỡng sự tiêu cực. em hãy đón nhận tất cả bằng sự bao dung, bằng sự dễ chịu và thăng hoa dù ở trong bất kỳ trạng thái nào, với bất kỳ diện mạo nào. đó mới là khi em gặp được cái tôi của chính mình, cô bé ạ!



bức ảnh này Quyên chụp tại khu trọ, từ góc nhìn bên trái hiên nhà. chiếc máy ảnh giữ lại màu sắc của bầu trời, vẹn nguyên của một buổi chiều tà đẹp đẽ. mặc dù tâm trạng mình có hơi chùng xuống nhưng may mắn sao, những dịu êm đất trời vẫn còn thương ta nhiều lắm, ta ạ!

chào những tàn phai!

0 Comentarios