Saigon như bao ngày...
tôi gặp lại anh chị kể từ sau đợt dịch ngày hôm trở lại VNBK làm vài thủ tục cần thiết. Bây giờ là tròn hơn 3 tháng kể từ lúc tôi ngưng công việc ở đấy. Đồng ý, tôi nhớ mọi người nhiều. Nhưng đó chỉ là thứ tiếc nuối trong kỷ niệm về câu chuyện của những con người cũ, công việc cũ. Tôi biết.
Tôi và anh chị chia sẻ với nhau về công việc của mình, và tiếp đến là chuyện tình cảm. Tôi ...sợ bản thân mình khi yêu, không thể tha thứ cho bản thân mình mà cũng không thể thể bao dung cho chính họ. Rồi thì, tôi cũng bước qua.
Chẳng còn cách nào khác ngoài việc chúng ta phải sống thật tốt. Sẽ đồng hành với chính ta trên một con đường mới. Đơn độc sẽ khiến ta mạnh mẽ hơn...
Saigon 07.04.2020
/goccuaquyen
Quyên
0 Comentarios