Mùa về


Saigon những giờ tan tầm

sẽ không khó hiểu nếu hôm nay mình quyết định đi bộ về trọ. dẫn về lối khu trọ từ công ty mình sẽ băng qua một cây cầu hai bên có những giàn hoa giấy hồng rất đẹp. mình thích cắm tai nghe với bài nhạc nào đấy vui vui một chút cho có động lực đi, và để bớt trăn trở linh tinh. cứ thế mà mình đi.

chiều nay mặt trời không lặn ở phía ấy nữa. mình nhớ lúc mới chuyển qua công ty này làm, chiều tan tầm nào cũng may mắn bắt gặp những hoàng hôn rất đẹp. mà hình như đã lâu rồi, mình không còn được ngắm nhìn khoảnh khắc ấy nữa. khi thì về muộn quá, mặt trời đã lặn từ rất lâu. hôm thì mây kéo mưa từ phương nào về che mất mặt trời. có hôm thì đêm về muộn hơn mọi ngày, mặt trời vẫn còn ở tít trên cao.

mình về đến trọ trên tay lỉnh kỉnh mấy thứ đồ ăn cho bữa tối và ngày mai. may sao dạo này khi trở về trọ có bé em đang đợi mình. điều đó khiến mình yêu thêm căn trọ này. sau khi ăn một ít ốc xào và xúc xích chiên ăn kèm với cà chua bé em hì hục trong bếp thì mình đi ra hiên ngồi hóng gió.

chỗ mình ở là tầng ba, từ đây nhìn lên được các toà cao tầng của khu chung cư phía bên kia. mình thường nghĩ về một mái ấm gia đình. mình chuẩn bị bước qua tuổi hăm ba, nhưng lúc nào cũng có tâm thế trở thành một người mẹ, một người vợ. nhưng con và chồng ở đâu thì mình chưa biết. (cười lớn)

mình cũng có những khát khao của tuổi trẻ. khát khao được yêu thương, được trao đi yêu thương. khát khao của những ấp ôm mặn nồng. khát khao của đôi lứa yêu nhau. mà nếu không cũng chẳng sao. mình đã có thanh xuân cùng với một người. và thanh xuân này của mình sẽ tạm thời ở đấy. sẽ KHÔNG BAO GIỜ CHO PHÉP bất kỳ một ai chạm vào trái tim mình, chạm vào tình yêu và bước vào cuộc sống này. bởi tình cảm khiến mình thật mệt mỏi, bết bê và mù quáng.

nhiều khi mình tự hỏi, nếu thời gian đưa mình đến hai năm nữa. mọi thứ sẽ ra sao...

Saigon 24.06.2020
/goccuaquyen
Quyên.

0 Comentarios