mình luôn thích cảm giác có một người ngồi bên cạnh mình. chỉ ngồi đó bên nhau ngắm hoàng hôn buông xuống đường chân trời, những vạt nắng đổ dài, còn dòng người thì qua lại đầy sống động. trong những giây phút đẹp đẽ của đất trời, mình chỉ muốn lùi lại xa hơn một chút, không máy ảnh, không vỡ òa, mà chỉ lặng lẽ nhìn ngắm bằng đôi mắt tự do, được tận hưởng trọn vẹn những khoảnh khắc tuyệt đẹp của ngày tàn.
và cũng có nhiều nỗi đau, sự hiện diện đã là vỗ về. cần gì những lời ba hoa vô nghĩa...
Saigon 26.05.2020
/goccuaquyen
Quyên.
0 Comentarios