Saigon, tôi viết vào đó tuổi trẻ, tình yêu và những ký ức rất vụn. hơn năm năm trôi qua, tưởng chừng như đã cuốn trôi hết mọi dấu vết ngày hôm qua đã từng, thì thứ còn lại duy nhất đó là chính ta của hiện tại. Tan tầm, tôi dọc theo con đường Trường Chinh rợp bóng cây, mấy ngàn bước chân thoắt đưa tôi đứng trước mái hiên nhà. nhưng câu chuyện trên suốt quãng đường đi thì cứ nối dài mãi...
Saigon tự phong danh cho mình là "kinh đô của ánh sáng". bước vào phố, chẳng khó để tôi tìm thấy những dòng người tấp nập ra vào các khu trung tâm thương mại. landmark 81, bitexco, diamond plaza, takashimaya hay những block khu đô thị phú mỹ hưng cùng những câu chuyện làm giàu mà hầu hết đã được phóng đại lên vài lần. tất cả khiến bao nhiêu người có thêm niềm tin đổ xô về Saigon tìm kiếm cơ hội đổi đời sau màn đêm đen.
dường như Saigon lúc nào cũng vậy, ban ngày thức giấc với một nhịp điệu hối hả. thế nhưng đêm về, thành phố lại như khoác lên mình một chiếc áo mới, chiếc áo rực rỡ của những ánh đèn đêm khiến tôi không thể ngừng xao xuyến. những đôi tình nhân xúng xính áo quần nắm tay nhau đi trên phố, những quán xá đông nghẹt người, những tụ điểm ăn chơi, những cửa hàng nối tiếp nhau,... tất cả khiến tôi thấy ngợp thở và cảm thấy mình quê quê khi hòa lẫn vào đấy.
nhưng bạn có để ý không? giữa những gam màu nổi bật ấy, ánh sáng xa hoa của Saigon ấy cũng chẳng thể nào che lấp đi được những gam màu tối của những cuộc đời còn bao vướng bận mưu sinh đang ngụp lặn trong số phận.
đâu đó trên những con phố là những bóng người đang lặng lẽ trong đêm tối mà dường như sự nghiệt ngã đã khiến họ quên đi cái lạnh trong cơn mưa, quên đi những nguy hiểm trong đêm tối. họ đang đi, những bước đi nặng trĩu và tìm kiếm một thứ gì đó, ngỡ thật gần mà mơ hồ bất định.
Saigon xô bồ lắm, là thật! nó khiến cho cuộc sống của bao người lấm lem, tựa như cái hoàng hôn lấm lem mỗi chiều tôi bắt gặp trên đường về căn trọ. dẫu sao Saigon vẫn đáng sống. dẫu sao ở nơi đây họ vẫn đủ đầy hơn nơi đất cũ. rồi thì ai cũng có quyền được ước mơ, được khao khát sau tất cả. khi màn đêm đen tối vụt tắt, ánh bình minh sẽ tìm đến, cuộc đời họ sẽ như ánh bình minh rực rỡ nhất.
này mấy bức ảnh Quyên chụp vội trong một chiều mưa bằng chiếc điện thoại "cục gạch" của mình. gửi lại đây một chiều mưa ở Saigon...
hoa vàng cỏ xanh, và (chân) em.
sau này lớn, con đi làm có tiền nhiều, con nuôi ba nha!
hoa hồng trong mưa.
đường phố tan tầm.
Saigon chiều mưa, 25.05.2020
/goccuaquyen
Quyên.
0 Comentarios