Ngôn từ là một ngộ nhận. Từ khi mình suy nghĩ đến khi viết ra nó đã ko giống nhau rồi, cho nên đừng nghĩ là người khác sẽ hiểu được. Mình cũng vậy, cũng chỉ ảo tưởng và ngộ nhận về người khác thôi. Vì giữa con người gặp nhau còn chưa hiểu hết được thì chuyển tải qua từ ngữ làm sao được. Mà nhắn tin với tranh cãi giải thích bằng ngôn từ là sự bất lực. Vì từ con người mình chuyển sang ngôn ngữ mình dùng đã có khoảng cách.
Ngôn từ không bao giờ giải thích được tất cả, trọn vẹn ý hết nên mới sinh ra âm nhạc, video. Như 2 đứa mình yêu nhau 3 năm mà nhiều khi nói còn hiểu nhầm nhau, gặp nhau thì sẽ tốt hơn.
Chuyện cứ nhắn tin qua lại là ko nên, dễ làm tổn thương nhau Vì ai cũng có cái tôi. Cái mình nghĩ đã khác cái mình nói, cái mình nói a người ta lại nghĩ khác thành ra nó đã sai đi 2 lần rồi.
Từ ngữ làm sao đầy đủ để diễn tả hết ý được. Nên trong văn học có ý tại ngôn ngoại. Để bình một tác phẩm cần hiểu hoàn cảnh sáng tác, tác giả tác phẩm... Nhưng 100 người bình thì có 99 ý khác nhau rồi. Nên đừng làm việc ngu ngốc. Em chỉ cần hỏi trước đây a chị có yêu thương mình thật lòng không. Trong khoảnh khắc đó mình cảm nhận là được, còn lại hãy để thời gian mọi thứ yên ổn lại. Mỗi người có một trách nhiệm và quyền của mình. Mình chỉ làm đúng việc của mình thôi, còn lại người khác làm không đúng sẽ chịu trách nhiệm.
0 Comentarios