b ì n h a n


Tối nay tình cờ tôi lướt lại một vài tấm ảnh cũ lưu trong "Nữ Doanh Nhân" khi còn ở chỗ làm cũ. 

Saigon 25.02.2020
Hôm nay cô ấy lại đến tìm tôi, một gương mặt vô hồn. Cả hai ngồi lại một quán ven đường uống một ngụm cà phê rồi nhìn mấy dòng xe hối hả đang inh ỏi kèn về nhà cho kịp ngày. 

Ở cuộc sống này, đôi khi nên giữ khoảng cách và im lặng. Bình tĩnh rồi mọi sóng gió cũng qua chứ không nên chạy theo mọi việc. Hãy quay về với bản thân mình, sống khép kín cũng tốt, đừng để ai nói gì mình cũng bị ảnh hưởng. Có thể mọi người sẽ tạo sức ép, làm không khí khó chịu, nhưng đừng để mình yếu đuối. Vì họ cũng có cuộc sống của họ thôi, không ai bên cạnh ai hoài cả, nên tự lo cho mình yên ổn. Đến một lúc nào đó, ta sẽ không còn quan tâm nhiều đến người khác nữa, chỉ lo việc của mình. Nếu có ai đó bực ta, đừng để điều đó ảnh hưởng mình. Cũng đừng cố gắng nếu người đó đang giận, khi nào thấu đáo họ sẽ tự thay đổi. Ta phải mạnh mẽ hơn, đừng có lo sợ gì hết. Ta phải tự niềm vui cho chính mình, đừng có trông chờ vào ai hết. Cứ làm tốt việc của mình, còn ai sao thì kệ họ. Mình phải mạnh mẽ hơn...

Nói xong, bất chợt cô đứng dậy hít một hơi căng lồng ngực mùi phố xá đông người rồi nhìn tôi. Ánh mắt ấy chừng đã mang theo sự thấu hiểu. Bình an nhé!

/goccuaquyen
Quyên.

0 Comentarios