Hôm nay tình cờ lục lại thấy có file ảnh " Thẻ ktx cũ", file ảnh chỉ có một ảnh duy nhất. Chợt nhớ đến câu chuyện cũ. Đó là đêm 23.11, khi mọi người chìm vào giấc ngủ thì tôi lại chìm vào mớ suy nghĩ mông lung của mình - ngày mai, tôi muốn ra khỏi ktx. Quyết định đó không bắt đầu từ sự suy nghĩ kĩ càng của bản thân, tôi biết! Đeo tai nghe, quay người nhìn về phía cửa sổ, và cứ thế từng câu chữ thấm vào lòng mình:
"Mây mênh mang yên trôi tìm đâu dấu chân buồn
Nhẹ nhàng cô đơn lang thang lặng theo gió đông hàn
Bước chân ai về qua, em quay mau rất nhẹ
Vội vàng ra đi nơi chốn nào?
...
Người bước theo ngàn lá buồn
Thành cơn gió bay đi theo nỗi sầu."
(Hình chụp ngày 13.12 - đêm trước ngày mình quay lại ktx khu B nộp đơn xin ra ktx.)
Không biết đứa bạn giường dưới, người mà mình xem nó như người chị em bây giờ như thế nào rồi. Tôi biết nó mạnh mẽ, nhưng dẫu có mạnh mẽ tới đâu thì cũng sẽ có lúc yếu lòng, cảm thấy lẻ loi khi trong phòng có hai đứa là thân với nhau nhất. Và tôi cũng thế thôi, cũng cảm thấy lẻ loi nếu như ngày hôm dọn đi không có nó bên cạnh.
Nhớ có lần một đứa trong phòng hỏi "Sau những chuyện đó, m cảm thấy sao?" -"Thấy yêu thương bản thân mình nhiều hơn." Tôi đã trả lời mà chẳng suy nghĩ (người ta hay gọi là câu trả lời thiếu suy nghĩ là như vậy sao).
Hãy biết yêu thương bản thân mình một chút, vì "kẻ đại ác, ít nhất họ cũng còn tốt với bản thân mình mà." Tôi dành tặng bài thơ này cho chính mình và tặng cho những người bạn của tôi:
"Đêm khuya rồi, nhắm mắt ngủ đi em
Cuộc đời ngoài kia vẫn bon chen nhiều lắm
Nhớ đắp thêm chăn giữ mình cho thật ấm
Phải thương mình, trước khi muốn thương ai.
...
Ngủ đi em, đừng để mắt ướt lem
Đừng để đêm u sầu cùng em nữa
Mưa sắp tạnh rồi, nắng sẽ về rực rỡ
Hong khô mắt buồn, cho hoa nở, chim kêu.
Ngủ đi em, đừng suy nghĩ điều chi
Bình minh lên mang bao điều tươi sáng
Đừng nhốt mình trong bóng đêm thầm lặng
Yên lòng nào, nhắm mắt ngủ đi em."
BT 19.12.16
[Quyen]
1 Comentarios
t ổn, cảm ơn m vẫn luôn nhớ đến t, t vẫn dõi theo m :)
Trả lờiXóa